Jos. Tú Nạc, NMS4/13/2013
“Chào buổi sáng!” Ôi lối đi yêu dấu
Đẹp làm sao ngày mới một chồi non!
Chả biết hôm nay ngày sẽ thế nào
Rực rỡ mặt trời hay vàng nắng tỏa?
Lời ấp ủ nỗi niềm riêng cất giấu,
Hy vọng muôn đởi thiên hạ mang mang.
Niềm tin với Người linh hồn in dấu,
“Chào buổi sáng, Ngày diễm lệ Thiên Đường!”
Một ngày đáng yêu
Ôi một nỗi, làm sao ta thề nói,
Ngày đáng yêu ai đem đến cho ta.
Gió hiu hiu và mây treo lơ lửng,
Ngày đáng yêu hồn say đắm thiết tha.
Bởi có lẽ là vì ai xa đó
Hé môi cười và mang ánh mặt trời,
Chỉ có thể là nỗi niềm duy nhất.
Này Người ơi ta muốn nhắn đôi lời.
Cạnh bên ta ngỡ tình nhân âu yếm,
Cất tiếng “Chào!” Thật nồng ấm thân thương,
Và trao nhau môi hôn lời tình tự,
Ngày đáng yêu với mộng mị nghê thường.