Tình Sapa
Kính tặng Đức Cha Antôn,
Cha tôi, quý Cha, Dì Huyền,
và tất cả Anh Chị Em nhà thờ Sapa
Chiều Sapa theo Cha làm khách lạ
Lạnh sương mù cây đứng đó lặng thinh
Thung lũng tình chưa tới ngày giao hội
Vắng khèn, chiêng gù ánh mắt Hơ Mông
Đêm lạ bước dắt tay Dì Phước nhỏ
Ngập tràn thương hoa chúa mong manh
Rượu giao tình đạo đời không ngăn cách
Dẫu đắng mình cũng dấu để người vui
Chim ngói nướng bếp em hồng đôi má
Tình Sapa làm khách ngẩn ngơ lòng
Mê câu thơ không cần chi lời lỗ
Yêu khách đồng bằng biếu chị làm quen
Tạ từ nhau tôi nghẹn câu vọng cổ
Cái bắt tay không níu được tình xa
Câu thơ anh đuổi theo về Hà Nội
Chen lấn nỗi niềm thổn thức nhớ Sapa.
Têrêxa Nguyễn Thị Thanh Huệ
Đêm cuối ở Hà Nội về Cần Thơ – 9/12/2010
Đt: 0935138607
Vàng em hoa cúc
Tặng Dì Huyền. Tiền bối.
Cha xứ, và các Dì
phục vụ nhà thờ Sapa
Em mong manh cúc gầy trong mắt lụa
Tôi thu vàng chiều dắt nắng đi qua
Hồn chiêm bao rớt bên thềm nhà Chúa
Nhặt được mình một buổi dạo Sapa
Tinh mơ đó giữa đầy sương Trời đất
Em thơ ngây như một nụ hồng non
Nghiêng vai ấm xin làm người che chở
Em cứ lạnh lùng cho ta xích gần hơn
Lời không nói mà lòng như dốc cạn
Không tay ôm cho lời nguyện thăng hoa
Ngồi bên tôi em nghe lời Chúa dặn
Chắp cánh đời trong một thoáng Sapa
Về đồng bằng nhớ cuộc vui xứ lạ
Không định hình một nỗi nhớ mông lung
Mặc bâng khuâng có muốn đầy lên nữa
Hoa cúc vàng em lấp lánh thêm trần !
Têrêxa Nguyễn Thị Thanh Huệ
15-12-2010
Chiếc lá làm thân bụi
Kính tặng
Cha Phêrô Phạm Thanh Bình
và Luật sư Nguyễn Thị Đôi
tức nhà thơ Đông An
Cho tôi vài phút thành thơ trẻ
Vui với người vui khoác áo dòng
Cầu thủ sân chơi đùa với bóng
Buổi Bình minh trổ ấm ngàn thông
Người thấu linh hồn không mấy bậc
Nhìn ra bằng hữu được bao nhiêu
Từ dạo em đi tôi gốc vắng
Cà phê thêm đắng nhớ chuông reo
Gọi sớm kiểu này chỉ có em
Không ngờ trùng bước một anh chàng
Sáng nay giờ ấy cười thân thiết
Giọng ấm Sapa… lặng… ngỡ ngàng!
Khoảnh khắc linh hồn thành giá ngọc
Tri ân cuộc sống… lá vàng bay
Ngày mai chiếc lá làm thân bụi
Lấp lánh hương nồng trong mắt cay!
Têrêxa Nguyễn Thị Thanh Huệ
Kỷ niệm sáng ngày 6-1-2011
Xuân thật của quê hương
Người quét rác chiều ba mươi trên Phố
Nhanh chổi gom mớ lá đỏ giao mùa
Trong ta bỗng nôn nao điều mới lạ
Gió chuyển mình nắng hẹn mùa Xuân
Mong Xuân mới em đừng xa ngỏ ý
Chơi Tết đồng bằng đêm dạo Phố hoa
Hồn tịnh khiết tình yêu thêm óng ả
Thoát hình hài Xuân nhập thể bao la
Phút thương đầy em đừng thay áo lạ
Áo bà ba chiếc áo thắm duyên nồng
Hương bồ kết thơm hoài xưa tóc mẹ
Một đường hương không lạc chốn mênh mông
Nơi gốc dất mặn mồ hôi mấy lớp
Mình hẹn nhau nối kết một đời thương
Em hóa bướm trong mùa Xuân tiểu thuyết
Đau lòng tôi Xuân thật của quê hương.
Nguyễn Thị Thanh Huệ - 10/2012